Trang

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

dùng loa, dùng âm thanh để chữa cháy : chuyện lạ mà thật...

..
 
 
 
 
image
 
 
 
 
 
(Dân trí) - M  t chàng trai g  c Vi  t đã tr thành cái tên đình đám trên các t  báo n  i ti ế ng hàng đ  u n ướ c M  trong tu  n qua khi đ  ng sáng ch ế thành công thi ế t b d  ...
Preview by Yahoo
 
 
Chuyện chưa kể về loa dập lửa của SV gốc Việt được báo giới Mỹ săn đón
Thật ngoài sức tưởng tượng! hoan hô các chàng trai trẻ có những ý tưởng thật tuyệt vời !  Và cũng cám ơn người chuyển.
Xin chia sẻ đến quý vị về một tin vui đáng hãnh diện cho người Việt.
 
Chuyện chưa kể về “loa… dập lửa” của SV gốc Việt được báo giới Mỹ săn đón 

Thiết bị đặc biệt của anh chàng gốc Việt - Việt Trần (28 tuổi) và người bạn cùng trường, Seth Robertson (23 tuổi) vừa công bố đã tạo ra điều “thần kỳ” với khả năng dập tắt đám cháy chỉ bằng một tiếng bass.
Dùng âm thanh dập… lửa, chàng trai Việt được báo giới Mỹ săn đón

Tiếng bass diệu kỳ
  
Việt Trần cho biết, anh và Seth Robertson chỉ còn khoảng 7 tuần để ưu tiên gấp rút chuẩn bị cho việc tốt nghiệp hệ cao học, ngành kỹ thuật điện và máy tính tại trường Đại học George Mason, Mỹ.
 
Chàng trai gốc Việt hiện sống tại Washington. Phát minh dập lửa bằng âm thanh của anh và bạn mình đang gây tiếng vang tại Mỹ, được giới chuyên môn đánh giá sẽ tạo ra một cuộc “cách mạng” trong chữa cháy.
 
Chiếc loa dập lửa là kết quả của 1 năm miệt mài nghiên cứu với hơn 600 USD tiền túi tự bỏ ra để thử nghiệm của 2 chàng sinh viên.
 
Chuyện chưa kể về “loa… dập lửa” của SV gốc Việt được báo giới Mỹ săn đón
Việt Trần (bìa trái) và Seth Robertson cùng chiếc loa dập lửa của họ. (Ảnh: Alexis Glenn/Creative Services/George Mason University)
 
Sự thật âm thanh có sức mạnh lớn hơn những gì chúng ta thường nghĩ. Các sóng âm lan truyền trong không gian có thể tạo áp lực rất lớn để phá vỡ cả cửa kính, hay dập tắt đám cháy một cách nhanh chóng. Trước đó, các nhà khoa học đã thực hiện nhiều thí nghiệm sử dụng sóng âm để dập lửa, song việc đưa ý tưởng này từ phòng thí nghiệm áp dụng trên thực tế vẫn còn khá xa.
 
Sau vô số lần thử và thử, sáng chế của Việt Trần đã thành công với “phiên bản đời đầu” nhưng sử dụng tần số âm thanh thấp hơn.
 
Trước đó, hai anh chàng liên tục thất bại. Họ đặt một ngọn lửa cồn trước một loa bass siêu trầm rồi thử nghiệm với tần số cực cao khoảng 20.000 – 30.000 herzt, nhưng ngọn lửa chỉ rung rung, không hề biến chuyển. Cuối cùng, một ngày nọ, khi thử nghiệm với tần số thấp chỉ khoảng 30-60 herzt, đám cháy nhỏ dần tắt hẳn.
 
Việt Trần cho hay, cùng với nhiệt độ và nhiên liệu, oxy là điều kiện cần cho sự cháy. Sóng âm cũng là “những sóng tạo áp lực và sẽ chiếm chỗ của khí oxy” khi di chuyển trong không khí.
 
“Nghiên cứu của tôi và Seth Robertson   bắt nguồn từ
​ ​
đó - sóng âm thanh tần số thấp (trong khoảng 30-60 hertz) có thể ngăn oxy tiếp xúc với nhiên liệu cháy.
 
Dùng âm thanh dập… lửa, chàng trai Việt được báo giới Mỹ săn đón
 
Âm trầm của loa sẽ tạo ra những xung với tần số thấp làm thay đổi áp suất khiến cho không khí ở dưới ngọn lửa đẩy ngọn lửa lên cao, tách khỏi chất bắt lửa và ngọn lửa sẽ tắt. Vì vậy, âm thanh có thể sử dụng để dập các đám cháy bằng hoá chất hoặc dầu, những đám cháy mà nước… bó tay”, Việt Trần giải thích.
 
Chuyện chưa kể về “loa… dập lửa” của SV gốc Việt được báo giới Mỹ săn đón
3 nguyên mẫu đầu tiên của thiết bị dập lửa bằng âm thanh, chiếc ngoài cùng bên phải là phiên bản hoàn thiện nhất. (Ảnh: Evan Cantwel)
 
Dựa theo nguyên lý trên, bộ dụng cụ dập lửa bao gồm: máy phát tần số âm thanh di động, máy khuếch đại (ampli), nguồn điện và ống dẫn sóng âm tập trung vào một hướng để dập tắt lửa, mở ra tiềm năng lớn trong việc phòng cháy chữa cháy ở nhiều tình huống khác nhau.
 
Phát minh của hai chàng sinh viên trẻ đã được đăng ký bằng sáng chế tạm thời vào cuối tháng 11/2014. Họ còn một năm nữa để làm thêm các thử nghiệm với các chất gây cháy khác.
 
Việt Trần cho hay, thiết bị mới thử nghiệm đã dập được lửa từ chất cháy là cồn y tế nhờ âm thanh ở tần số thấp, tương tự như tiếng bass đập trong thể loại nhạc hip-hop.
 
 
Chiếc loa có tần số âm thanh (30-60 hertz) tạo nên bức tường âm thanh… dập lửa. (Ảnh: Evan Cantwel)
Chiếc loa có tần số âm thanh (30-60 hertz) tạo nên bức tường âm thanh… dập lửa. (Ảnh: Evan Cantwel)
 
Tiền đề tạo ra một cuộc “cách mạng” trong chữa cháy
 
Mặc dù ý định phát minh ban đầu của hai chàng sinh viên là tạo ra thiết bị dập lửa trong nhà bếp hay trên máy bay nhưng một cơ quan phòng cháy chữa cháy sở tại đã mời họ thử nghiệm thiết bị dập lửa mới trong các vụ hỏa hoạn xảy ra tại những khu nhà lớn.
 
Việt Trần cho biết thêm: “Chúng tôi vẫn muốn thực hiện thêm nhiều thử nghiệm nữa trước khi hoàn thành một sản phẩm hoàn chỉnh. Khi thiết bị ngày càng hoàn thiện, tôi lại nghĩ nó có thể kết hợp cùng với những con robot để thực hiện những nhiệm vụ khó khăn, giải cứu, chữa cháy trong những điều kiện khắc nghiệt khác”.
 
Ban đầu, kế hoạch của Việt và Robertson gặp phải sự phản đối từ nhiều người. Thậm chí, một số giảng viên còn từ chối tư vấn dự án, chỉ có giáo sư Brian Mark đã đồng ý giám sát.
 
“Họ nói rằng chúng tôi là những kỹ sư điện, không biết gì về hóa chất thì không thể làm được”, Việt Trần nhớ. Sau khi thành công với nghiên cứu này, giáo sư Brian Mark cũng phải thừa nhận rằng, ban đầu ông không nghĩ dự án sẽ thành công.
 
“Các sinh viên khác đã chọn cho mình một đường đi an toàn, Việt và Robertson thì khác, và họ đã thành công”, giáo sư Brian Mark nói.
  
Thiết bị dập lửa bằng âm thanh thể tạo ra một cuộc “cách mạng” trong chữa cháy. Bình chữa cháy truyền thống đặt ra mối nguy hiểm sẽ có thể làm đám cháy lây lan, phá hủy các thiết bị điện tử có giá trị khác, đồng thời có nguy cơ gây hại đến nhân viên cứu hỏa và người dân lân cận vùng cháy vì các chất hóa học độc hại như carbon dioxide, bọt Fome, Halon 1301….
 
Việc ứng dụng phương pháp này vào thực tế sẽ giúp tiết kiệm rất nhiều chi phí, cũng như tránh việc sử dụng các loại hóa chất dập lửa góp phần bảo vệ môi trường, mở ra tiềm năng lớn trong việc phòng cháy chữa cháy.
 
Việt Trần và Seth Robertson sẽ tốt nghiệp vào tháng 5 tới. Họ bày tỏ sự vui mừng khi sáng chế của mình thành công hơn dự kiến và cảm kích vì nhận được sự quan tâm của giới khoa học, các nhà chuyên môn cũng như rất nhiều người bạn trên thế giới.
 
“Tôi muốn cảm ơn mọi người đã gửi những lời chúc và ủng hộ tuyệt vời cho dự án của chúng tôi. Tôi và Seth Robertson sẽ cố gắng để tiếp tục hoàn thiện và thương mại hóa sáng chế của mình để đưa nó ra thị trường trong năm tới”, anh chàng 8X gốc Việt chia sẻ.
 
Sau khi tốt nghiệp, Robertson sẽ được nhận vào làm việc tại lực lượng không quân thuộc Bộ Quốc Phòng Mỹ. Trần Việt được công ty hàng không vũ trụ Dulles hứa hẹn một cơ hội việc làm sau khi tốt nghiệp. Mặc dù vậy nhưng cả 2 đều mong muốn được tiếp tục nghiên cứu nhiều hơn nữa, trước khi được cấp một bằng sáng chế khoa học chính thức. (Ảnh: NVCC)  
​​ Chàng trai gốc Việt và bạn đồng hành đã làm thí nghiệm trong vòng 1 năm (Ảnh: WUSA)

Chàng trai gốc Việt và bạn đồng hành đã làm thí nghiệm trong vòng 1 năm (Ảnh: WUSA)
Chàng trai gốc Việt và bạn đồng hành đã làm thí nghiệm trong vòng 1 năm (Ảnh: WUSA)
 
Lệ Thu

Biết "cúi xuống" đúng lúc, là trưởng thành : bài học nhân bản

Biết "cúi xuống" mới là trưởng thành ,

tumblr_mdff48NvkQ1rd78i4o1_1280
Cách đây đã lâu, có một chàng thanh niên người Na-Uy vượt biển đến nước Pháp để ghi danh thi vào học viện âm nhạc Paris nổi tiếng.
Trong giờ thi, mặc dù anh ta đã cố gắng hết sức để thể hiện khả năng của mình với một trạng thái tốt nhất nhưng vẫn không được ban giám khảo tuyển chọn.
Chàng thanh niên không một đồng xu trong người, đi đến con phố phồn hoa cách học viện đó không xa, đứng dưới một thân cây, và tiếng vĩ cầm vang lên theo nhịp kéo của anh.
Anh ta chơi hết bản nhạc này đến bản nhạc khác, thu hút rất đông người dừng chân lắng nghe.
Chàng thanh niên đói khát cuối cùng nâng hộp đàn của mình lên, những người xem xung quanh xúm lại lấy tiền ra và bỏ vào hộp đàn.
Có một tên ngạo mạn khinh thường anh ta và ném những đồng tiền xuống dưới chân của người thanh niên.
Người thanh niên nhìn tên vô li rồi cúi người xuống nhặt những đồng tiền trên mặt đất, đưa cho người ngạo mạn và nói: “Thưa ngài, tiền của ông rơi xuống đất này”.
Người ngạo mạn cầm tiền rồi lại một lần nữa ném xuống dưới chân của người thanh niên và nói: “Tiền này đã là của ngươi rồi, ngươi phải nhận lấy”.
Người thanh niên lại mt lần nữa nhìn người ngo mn rồi cúi người thật sâu xuốngcám ơn người ngạo mạn và nói: “Thưa ngài, cảm ơn sự giúp đỡ của ngài, vừa rồi tiền của ngài rơi xuống mặt đất, tôi đã cúi người xuống nhặt lên, bây giờ tiền của tôi rơi xuống mặt đất, xin phiền ngài cũng nhặt lên giúp tôi”.
Người ngạo mạn kinh ngạc trước hành vi của người thanh niên, nhưng cuối cùng cũng nhặt những đồng tiền trên mặt đất bỏ vào hộp đàn của người thanh niên rồi bước đi.
Những người vây xung quanh đều yên lặng dùng ánh mắt chăm chú mà theo dõi người thanh niên này và người ngạo mạn đó chính là vị giám khảo ban nãy.
Cuối cùng vị giám khảo đó lại đưa chàng thanh niên về học tại học viện. Chàng thanh niên này tên là Bill Sardinia.
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc sống, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng của của chúng ta, nhưng thông thường sẽ khiến cho hành động của những người thiếu hiểu biết, thiếu đạo đức đó càng thêm tệ hại hơn. Chúng ta không dùng lý trí để phản kháng, mà dùng một loại tâm thái khoan dung độ lượng để đối đãi cũng có thể bảo vệ được danh dự của mình.
Khi đó, bạn sẽ phát hiện ra rằng, bất luận là người có dã tâm nào đi nữa, khi đứng trước chính nghĩa thì đều không cách nào đứng vững nổi. Đôi khi “cúi xuống nhặt lên”lại thể hiện phẩm chất vô giá của bạn! Biết “cúi xuống” mới là trưởng thành, biết “hạ mình” mới là cao thủ.
49c1bf15_bamboo 23_resize

bản tin SHDC số 251

SINH HOẠT DÂN CHÚA Gx TAM KỲ
Số 251      &      ' 0510.3834.492
có thể xem nơi địa chỉ mạng : gxtamky.blogspot.com
Chúa Nhật 16 năm B, 19-7-2015
I- LỜI CHÚA NGÀY CHÚA NHẬT :
Bài đọc 1 :   sách  Ngôn Sứ Giêrêmia      Gr 23,1-6
Ta sẽ qui tụ đoàn chiên của Ta còn sót lại. Ta sẽ cho xuất hiện các mục tử để lãnh đạo chúng.
Bài đọc 2 : thư Ê-phê-xô                           Ep 2, 13-18
Chính Đức Giêsu là sự bình an của chúng ta. Người đã liên kết dân Do Thái và dân ngoại thành một.
Tin Mừng theo thánh Mac-cô                             Mc 6, 30-34
Họ như bầy chiên không người chăn dắt.
II- Ý Lễ : Bà Hồng gk 3 : lễ giỗ chồng Phêrô * gđ Phước-Điệp Txuân : tạ ơn, cầu bình an ý Chúa * gđ Văn-Hương TPhú : lễ bình an, cầu cho Lh vô danh / tạ ơn Mẹ  * gđ Linh-Thọ gk 1 : xin ơn như ý * bà Minh Nha Trang : lễ giỗ ba Phêrô *  cộng đoàn Giáo khóm 5 : lễ Anrê Kim Thông, mừng Bổn Mạng * ô. Thụy gk 1 : lễ cho con Maria và CLH * gđ Hoàn-Lệ gk 4 : lễ giỗ ba Simon * gđ Tuyết-Thiện gk 9 : lễ cho CLH và vô danh * gđ Đức-Nhượng gk 1 : lễ cho ÔBTT / lễ cho Lh Simon * gđ Cương-Lê gk 5 : lễ giỗ ba Giuse Đối * gđ Thuần-Thao gk 6 : lễ cho ba Giuse Tấn * a. Hùng (lương) : Lễ giỗ mẹ Maria Lợi * Tộc Trần : lễ cho Maria Nam * bà Phi gk 6 : lễ cho chồng Phêrô mới qua đời * c. B.Tuyết gk 6 : lễ cho CLH và thai nhi* gđ Nhàn-Lê gk1 : lễ tạ ơn, bình an
III- VIỆC PHỤC VỤ NHÀ CHÚA,
 từ chiều 25-7 đến 31-7-2015 :  Ban Bác Ái Giáo Xứ
THÔNG TIN QUAN TRỌNG
1. Triều Thiên tử đạo : trong tuần này có nhiều kỷ niệm các thánh tử đạo Việt Nam :
1/ Ngày 20-7-1857, Thánh Giuse DIAZ SANJURJO AN, Giám mục dòng Đaminh tử đạo : ngài sinh năm 1818, tại nước Tây Ban Nha, vào dòng Đaminh và lãnh nhận chức linh mục ngày 23-3-1844 (26 tuổi) và được gửi đến Việt Nam ngày 12-9-1845, lo việc đào tạo tại chủng viện. Việc cấm đạo ngặt nghèo, có lúc phải giải tán chủng viện, nhưng ngài vẫn kiên trì trong trách nhiệm mục tử. Ngài được đặt làm giám mục phó, và sau đó lên kế vị trông coi Giáo Phận Trung Đàng Ngoài (là Bùi Chu và Thái Bình bây giờ). Thời của ngài, rất nhiều người xin rửa tội, mặc dù bị cấm cản. Thánh Giuse An bị bắt tháng 5-1857, và ngày 20-7-1857,(39 tuổi) ngài thọ hình với ước nguyện chịu chém 3 nhát đao : “nhát thứ nhất, tạ ơn Chúa đã cho tôi sinh ra và đưa đến Việt Nam. Nhát thứ hai để nhớ ơn cha mẹ, và nhát thứ ba là di chúc cho bổn đạo của tôi, trung thành với Thiên Chúa đến cùng.” Lính đã thi hành đúng như vậy và thủ cấp ngài bị quẳng xuống sông. Sau đó khi vớt được, đem về tôn kính tại TGM Bùi Chu.
2/ Ngày 24-7-1838, Thánh Giuse FERNANDEZ HIỀN, Linh mục Dòng Đaminh tử đạo. Ngài sinh năm 1775, cũng tại Tây Ban Nha, vào dòng Đaminh và được gửi tới Việt Nam. Thánh Giuse Hiền đã nhiều năm coi xứ Kiên Lao, 1 xứ đạo lớn nhất của Bùi Chu. Và ngài bị người quen biết làm phản, giao nộp cho quan quân ngày 18-6-1838 và ngày 24-7, ngài thọ án chém đầu, đang khi đã kiệt sức vì tù ngục roi đòn khi đã 63 tuổi, với 32 năm truyền giáo tại Việt Nam
   Hai vị tử đạo được Đức Gioan Phaolô phong thánh ngày 19-6-1988.
3/ Ngày 26-7-1644, thầy giảng Anrê PHÚ YÊN tử đạo. Cuộc đời vị chứng nhận trẻ tuổi này không có sử liệu đầy đủ, thậm chí không rõ tên thật của ngài, nhưng cuộc tử đạo của ngài lại được mô tả kỹ lưỡng, do chính cha Đắc-lộ, dòng Tên, chứng kiến. Được biết vị chân phước này sinh khoảng 1625 tại Mằng Lăng, Phú Yên, theo giúp việc cha Đắc Lộ đến Hội An, rồi Điện Bàn… Tại đây, lúc đang đau ốm, ở nhà, ngài bị quan quân bắt được, và đã mạnh mẽ xưng đạo của mình và xin chịu bắt thay cho anh em đang trốn tránh. Ngài đã thọ hình bằng một mũi giáo đâm qua ngực, từ phía sau, khi đang thốt lời kêu gọi “hãy yêu Chúa Giêsu cho đến cùng, đến hết hơi”. Hiện nay, Giáo Phận Đà Nẵng tôn kính Á Thánh Anrê Phú Yên tại Phước Kiều vào ngày 26-7 hằng năm. Ngài được ĐGH Gioan Phaolô tôn vinh bậc Chân Phước (Á Thánh) ngày 5-3-2000.
2- Sinh Hoạt giới Người Cha và Người Mẹ : Cũng ngày 26-7, Hội Thánh tôn kính một đôi vợ chồng thánh thiện là Gioakim và Anna. Vậy, xin mời các đôi vợ chồng, là cha mẹ công giáo, trong các giáo khóm, dưới 70 tuổi cùng tham gia sinh hoạt buổi đầu tiên, mở ra chương trình sinh hoạt cộng đoàn nơi các giới, đó là GIỚI NGƯỜI CHA và GIỚI NGƯỜI MẸ của giáo xứ. Chúng ta gặp nhau trước tiên trong Thánh Lễ tối, mừng bổn mạng Anna, nên cùng ngồi-qùy bên nhau, sau đó, trong khoảng nửa giờ, cũng ngay tại Nhà Thờ, chúng ta nói chuyện với nhau, tính toán chương trình làm việc. Mong tất cả các cha mẹ cùng ý thức tham gia, việc nhà cửa, để lại cho con cái trông coi, đó không phải là lý do vắng mặt.

3- Góp quỹ Nhân Ái : anh chị Tuyết-Thiện gk 9 : 500k* anh chị Hùng-Tiên gk 1 : 200k* chị Nhung gk 6 100k. Xin cám ơn.

chuyện về người đàn bà khác : chính là MẸ (xem thêm tiếng Anh)

Buổi hẹn với Người Đàn Bà Khác
Sau 21 năm lập gia đình, tôi tìm ra được phương cách mới để giữ cho tình yêu lúc nào cũng bừng cháy trong tim .
Vài tháng trước đây tôi bắt đầu đi lại với một phụ nữ, mà mọi việc bắt đầu do vợ tôi đề nghị.

Một hôm, vợ tôi nói :"Em biết rõ anh yêu người phụ nữ đó" làm cho tôi ngạc nhiên.
"Nhưng anh yêu em mà" tôi phản đối.
"Em vẫn biết thế, nhưng em biết là anh cũng yêu bà ấy nữa".
Người đàn bà mà vợ tôi thúc giục tôi tiến tới chính là MẸ tôi, một goá phụ
 sống một mình đã 19 năm nay. Vì công việc làm ăn bề bộn, vì bận bịu với 3 con còn nhỏ, tôi chỉ đến thăm mẹ tôi bất thường. Thế là tối hôm ấy tôi gọi mời mẹ đi ăn cơm chiều và đi xem ciné với tôi.

"Có chuyện gì thế, con bệnh à?" Mẹ tôi hỏi .Bà vốn là người hay lo nếu tôi gọi vào giờ khuya hoặc đến thăm bất chợt đều là dấu hiệu không tốt.
"Không có gì cả, con chỉ nghĩ là nếu mẹ con mình gặp nhau, nói chuyện một chút thì hay biết mấy".
Tôi nhấn mạnh, "Chỉ có 2 mẹ con mình thôi, mẹ ạ".
Mẹ tôi lặng đi một giây, rồ
i trả lời: "Được con, Mẹ thích lắm!"
Thế là thứ sáu đó sau khi tan sở, tôi vội vàng đến đón mẹ tôi, thành thật mà nói, tôi cũng cảm thấy hồi hộp, bồn chồn .

Khi đến nhà bà, tôi cũng có cảm tưởng mẹ tôi hồi hộp không kém. Mẹ đứng chờ ở cửa đã mắc sẵn áo khoác. Tóc uốn chải cẩn thậ
n, và trên người là chiếc áo dài mẹ đã mặc vào dip ăn mừng kỷ niêm lễ thành hôn lần cuối . Một nụ cười rạng rỡ, hiền hậu trên mặt mẹ.
Khi ngồi vào xe, mẹ sung sướng nói:" Mẹ khoe với các bà bạn là mẹ được cậu con trai mời đi ăn, làm các bà ấ
y ghen với mẹ, các bà ấy nóng lòng chờ nghe mẹ kể lại cuộc hẹn hò với con."
Tôi chở mẹ tới một nhà hàng tuy không thật là sang nhưng rất ấm cúng. Mẹ khoác tay tôi hãnh diện bước vào nhà hàng như một phu nhân quí phái
.Sau khi ngồi xuống, tôi bắt đâu đọc thực đơn cho mẹ chọn, vì mắt mẹ đã kém, chỉ đọc được chữ in to thôi. Đọc nửa chừng, tôi ngước lên nhìn mẹ, thấy mắt bà đang chăm chú nhìn tôi, Mẹ mơ màng mỉm cười .
"Trước đây mẹ vẫn đọc thực đơn cho con, ngày con còn nhỏ ."
"Thế thì đây là dịp mẹ thoả
i mái cho con hầu mẹ lại" tôi đáp lời mẹ.

Suốt bữa ăn mẹ con tôi vui vẻ chuyện trò. Câu chuyện tuy không có gì đặc biệt, nhưng những lời trao đổi đã cho chúng tôi biết rõ được những điều mới nhất trong đời sống của nhau. Chúng tôi nói liên miên đến nỗi làm lỡ cả giờ coi chiếu bóng. Khi đưa mẹ về, mẹ tôi nói:" Mẹ chỉ đi nữa, nếu lần sau con để mẹ mời lại con". Tôi vui vẻ chấp nhận ngay.
"Sao anh đi ăn có vui không ?" Vợ tôi hỏi khi tôi bước chân vào nhà.
"Mọi sự tốt đẹp ngoài sự tưởng tượng của anh" tôi trả lời.
Vài hôm sau đó mẹ tôi đột ngột qua đời về bịnh tim. Sự việc xảy ra quá nhanh khiến tôi không làm gì được cho mẹ.

 Ít lâu sau tôi nhận được một phong bì trong đó có biên lai của nhà hàng mà mẹ con tôi đã dùng cơm ở đó, kèm thêm một lá thư ngắn của bà.
"Mẹ đã trả tiền trước rồi, dù mẹ biết khá rõ là mẹ sẽ không đến được, nhưng mẹ vẫn trả cho 2 phần ăn, một cho con, và một cho vợ con. Con biết không, con đã mang đến cho mẹ một buổi tối tuyệt vời, không biết nói sao cho vừa! MẸ YÊU CON".

Nước mắt rưng rưng, tôi chợt hiểu là câu nói YÊU nhau quan trong chừng nào đối với những người thân yêu chung quanh mình .

Trên đời này, không có gì quan trọng hơn Thượng Đế và gia đình, hãy cho họ cái thời gian mà họ đáng được hưởng, vì họ không có thể chờ đến ngày mai.

Một người nào đó đã nói:"Tôi đã học được một điều. Dẫu cho có bất hoà với mẹ cha thế nào chăng nữa, chúng ta vẫn thiết tha nhớ tới ngườ
i khi người đã qua đời."

A Date with The Other Woman
Author Unknown
After 21 years of marriage, I discovered a new way of keeping alive the spark of love. A little while ago I started to go out with another
woman. It was really my wife’s idea.
“I know you love her,” she said one day, taking me by surprise. “But I love YOU!” I protested.
“I know, but you also love her.”
The other woman my wife wanted me to visit was my mother, who has beena widow for 19 years. The demands of my work and my three children had made it possible to visit her only occasionally. That night, I called to invite her to go out for dinner and a movie.
“What’s wrong, are you well,” she asked? My mother is the type of
woman who suspects that a late night call or a surprise invitation is
a sign of bad news.
“I thought it would be pleasant to pass some time with you,” I
responded. “Just the two of us.”
She thought about it for a moment, then said, “I would like that very much.”
That Friday, after work, as I drove over to pick her up I was a bit
nervous. When I arrived at her house, I noticed that she, too, seemed to be nervous about our date. She waited in the doorway with her coat on. She had curled her hair and was wearing the dress that she had worn to celebrate her last wedding anniversary. She smiled from a face that was as radiant as an angel’s.
“I told my friends that I was going to go out with my son, and they were impressed,” she said, as she got into the car. “They can’t wait to hear about our meeting.”
We went to a restaurant that, although not elegant, was very nice and cozy. My mother took my arm as if she were the First Lady.
After we sat down, I had to read the menu. Her eyes could only read
large print. Halfway through the entree, I lifted my eyes and saw Mom sitting there staring at me. A nostalgic smile was on her lips.
“It was I who used to have to read the menu when you were small,” she said.
“Then it’s time you relaxed and let me return the favor,” I responded.
During the dinner, we had an agreeable conversation – nothing
extraordinary – just catching up on recent events of each other’s lives. We talked so much that we missed the movie.
As we arrived at her house later, she said, “I’ll go out with you
again, but only if you let me invite you.” I agreed and kissed her
good night.
“How was your dinner date?” asked my wife when I got home.
“Very nice. Much nicer than I could have imagined,” I answered.
A few days later, my mother died of a massive heart attack. It happened so suddenly that I didn’t have a chance to do anything for her.
Sometime later, I received an envelope with a copy of a restaurant receipt from the same place mother and I had dined. An attached note said: “I paid this bill in advance. I was almost sure that I couldn’t be there, but, never-the-less, I paid for two plates –one for you and the other for you wife. You will never know what that night meant to me. I love you.”
At that moment, I understood the importance of saying, “I LOVE YOU” in time, and to give our loved ones the time that they deserve. Nothing in life is more important than God and your family. Give them the time they deserve, because these things cannot always be put off to “some other time.”

Read more at Story : A Date with The Other Woman

Chiếc vali : chuyện để suy gẫm và học tiếng Anh

THE SUITCASE
VƯƠNG ĐẰNG PHIÊN DỊCH SANG VIỆT NGỮ ĐỂ ĐỘC GIẢ KHÔNG BIẾT ANH NGỮ CÓ THỂ THƯỞNG THỨC VÀ SUY NGẪM.
Ngoài ra, Vương Đằng cũng sửa một ít lỗi chấm câu hay đánh máy để bản Anh ngữ đúng luật hơn!
THE SUITCASE
CÁI VA-LI
UID09duf
A man died, when he realized it, he saw God coming closer with a suitcase in his hand.
Khi một người đàn ông nhận thức rằng mình đã chết, ông thấy Thượng Đế/Chúa đến gần hơn với một cái va-li trong tay.
God said: Alright son, it’s time to go.
Thượng Đế bảo: Nầy con, đã đến lúc đi rồi.
Surprised the man responded: Now? So soon? I had a lot of plans...
Ngạc nhiên, người đàn ông trả lời: Bây giờ sao? Mau quá vậy? Con có nhiều dự định...
- I'm sorry but it’s time to go.
Rất tiếc nhưng đã đến giờ đi rồi.

- What do you have in that suitcase? the man asked.
Người đàn ông hỏi: Thượng Đế có gì trong cái va-li đó vậy?
God answered: Your belongings.
Thương Đế trả lời: Những gì thuộc về nhà ngươi.
- My belongings? You mean my things, my clothes, my money?
Những gì thuộc về con? Ý Thượng Đế muốn ám chỉ những đồ đạc, áo quần, tiền bạc của con?
God answered: Those things were not yours; they belonged to the earth.
Thượng Đế trả lời: Những cái đó đã không phải của nhà người; chúng thuộc vào trần gian.

- Is it my memories? The man asked.
Người đàn ông hỏi: Có phải nó là ký ức của con?God answered: Those never belonged to you; they belonged to Time.
Thượng Đế trả lời: Những cái đó đã không bao giờ thuộc về nhà người; chúng thuộc vào Thời Gian.
- Is it my talents?
Có phải là những tài ba của con?God answered: Those were never yours; they belonged to the circumstances.
Thượng Đế trả lời: Những thứ đó đã không bao giờ là của nhà ngươi; chúng tuỳ thuộc vào những tình huống.

- Is it my friends and family?
Có phải là các bạn và gia đình?God answered: I'm sorry they were never yours; they belonged to the path.
Thượng Đế trả lời: Rất tiếc chúng đã không bao giờ là của nhà ngươi; họ thuộc vào con đường (mà nhà người đã đi qua).

- Is it my wife and son?
Có phải là vợ và con trai của con?God answered: They were never yours; they belonged to your heart.
Thượng Đế trả lời: Họ đã không bao giờ là của nhà ngươi; họ thuộc vào trái tim của nhà ngươi.

- Is it my body?
_ Có phải là thân xác con?God answered: that was never yours; it belonged to the dust.
Thượng Đế trả lời: Cái đó đã không bao giờ là của nhà ngươi; nó thuộc vào cát bụi.
-Is it my soul?
_ Có phải là linh hồn của con?
God answered: No, that is mine.
Thượng Đế trả lời: Không, cái đó là của ta.
Full of fear, the man took the suitcase from God and opened it just to find out the suitcase was empty.
Đầy sợ hãi, người đàn ông lấy cái va-li từ Thượng Đế/Chúa và mở nó ra mà chỉ thấy nó trống trơn.
With a tear coming down his cheek, the man said: I never had anything???
Với một giọt nước mắt lăn xuống gò má, người đàn ông thốt lên: Con đã chẳng có gì cả sao???
God answered: That is correct, every moment you lived were only yours.
Thượng Đế trả lời: Đúng đó, chỉ mỗi thời gian ngắn ngủinhà người đã sống là của nhà ngươi.
Life is just a moment--A moment that belongs to you. For this reason enjoy this time while you have it.
Cuộc đời chỉ là thời gian ngắn ngủi--Một thời gian ngắn ngủi thuộc về bạn.
Don't let anything that you think you own stop you from doing so.
Đừng đề bất cứ cái gì bạn nghĩ rằng bạn làm chủ ngăn bạn làm như thế.
Live Now!
Hãy sống bây giờ!
Live your life!
Sống đời của bạn!
Don't forget to be happy; that is the only thing that matters.
Đừng quên sống hạnh phúc; đó mới là điều đáng quan tâm.
Material things and everything else that you fought for stay here.
Những gì vật chất và mọi thự khác mà bạn tranh đấu ở lại đây.
YOU CAN'T TAKE ANYTHING WITH YOU...
BẠN KHÔNG THỂ MANG BẤT CỨ GÌ THEO BẠN ...

Share this reflection with anyone you love or appreciate. Enjoy every second you live.
Hãy san sẻ quan điểm nầy với bất cứ người nào mà bạn thương yêu hay quý báu. Hãy hưởng thụ mỗi giây bạn sống.
(Người dịch: Vương Đằng, 6/2015)

Nhà Thờ Đức Bà Saìgòn và những chi tiết ít ai biết

Nhà thờ Đức Bà Sài gòn, là Vương Cung Thánh Đường duy nhất tại Việt Nam, đang xuống cấp và đòi hỏi việc trùng thu tái thiết.
Nhân dịp này, mời bạn xem một ít thông tin về ngôi Nhà Thờ lịch sử này, là tiếng vang trên đất Việt, ở trung tâm Tp Sàigòn.

Bí mật trong nhà thờ Đức Bà Sài Gòn

6 quả chuông nặng gần 30 tấn, đàn organ cổ nhất nhì Việt Nam, đồng hồ khổng lồ... trong nhà thờ Đức Bà Sài Gòn gần 140 năm tuổi rất ít người biết đến.

Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn được xây năm 1877, hoàn thành ba năm sau đó với tổng kinh phí khoảng 2,5 triệu France Pháp theo tỷ giá thời bấy giờ. Công trình dài 91 m; rộng 35,5 m; vòm mái chính cao 21 m và hai tháp chuông cao gần 57 m. Toàn bộ xi măng, sắt thép đến ốc vít đều mang từ Pháp sang. Mặt ngoài của công trình xây bằng loại gạch làm tại Marseille để trần, không tô trát, không bám bụi rêu (đến nay vẫn còn màu sắc hồng tươi).

 
Sau gần 140 năm, nhà thờ Đức Bà đã trở thành một công trình kiến trúc biểu tượng của Sài Gòn. Nằm ở trung tâm quận 1, lại là nhà thờ Chánh tòa của Tổng giáo phận TP HCM nên đây là địa điểm người dân thường tập trung về vào các dịp lễ, Tết, nhất là Noel.

Ngoài kiến trúc đặc sắc, bên trong nhà thờ Đức Bà còn có những "cổ vật" đặc biệt mà không nhiều người được biết, ở 2 tháp chuông cao gần 58 m và gác đàn nằm tại ngọn tháp này (đối diện bàn thờ chính). Trong ảnh là cầu thang duy nhất dẫn lên tháp chuông nhà thờ, rộng khoảng 40 cm.

Gác chuông cao gần 37 m kể từ mặt đất, rất tối. Sàn được lót sơ sài bằng những miếng gỗ nhỏ cách khoảng, nhìn xuống sâu hút, lạnh người. Gác chuông bên phải (phía bên Trường Hòa Bình) có hai chuông mang tên nốt nhạc La và Do. Gác chuông bên trái có 4 quả chuông Sol, Si, Mi và Re.

Ba quả chuông to nhất là Sol nặng 8.745 kg, Si nặng 3.150 kg và quả Re nặng 2.194 kg. Tổng trọng lượng các quả chuông là gần 30 tấn, đều được đúc ở Pháp năm 1879. Đặc điểm của chuông nhà thờ là có âm sắc riêng không thể lẫn vào đâu.

Những chiếc chuông được điều khiển bằng điện từ bên dưới. Riêng ba quả chuông lớn trước khi đánh đều được khởi động bằng cách đạp (vì quá nặng) cho lắc trước khi bật rờle điện. Khi đổ cùng lúc 6 chuông, tiếng chuông được cho là vang xa trong phạm vi khoảng 10 km.

Giữa 4 quả chuông của tháp bên phải (phía Bưu điện thành phố) là một cầu thang nhỏ dẫn lên đỉnh ngọn tháp. Trên đó có 4 cửa và ban công, từ đây có thể ngắm mọi hướng của thành phố. Hiện, cả 2 tháp chuông đều bị xuống cấp nghiêm trọng, mỗi lần mưa nước đều tạt vào trong.

Giữa hai ngọn tháp, đối diện bàn thờ chính của ngôi thánh đường là gác đàn. Tại đây đặt một chiếc đàn organ ống, được cho là một trong hai cây cổ nhất Việt Nam hiện nay. Nó được các chuyên gia nước ngoài làm thủ công, thiết kế riêng để âm thanh đủ cho cả nhà thờ nghe, không nhỏ mà cũng không ồn. Phần thân đàn cao khoảng 3 m, ngang chừng 4 m, dài 2 m chứa những ống hơi bằng nhôm đường kính khoảng 10 cm. 

Phần điều khiển đàn nằm riêng nối với thân đàn bằng những trục, có những phím đàn như đàn organ bình thường hiện nay dùng tay gõ và những phím to đặt dưới sàn nhà (dài chừng 3m, ngang khoảng 1m) để người điều khiển đàn đạp lên khi dùng nốt trầm.
Bên trong đàn được thiết kế tương tự đàn piano nhưng phức tạp hơn. Đàn còn có những thanh gõ lớn để đập vào phần dưới các ống hơi phát ra âm thanh, tương tự kiểu đánh đàn K'lông Pút của Tây Nguyên. Tuy nhiên, do thiếu bảo quản nên đàn đã hỏng hoàn toàn (bị mối ăn phần gỗ bàn phím điều khiển bằng tay).

Cũng nằm ở giữa 2 tháp chuông, phía trên gác đàn có căn phòng đặt bộ máy của chiếc đồng hồ khổng lồ nhà thờ Đức Bà. Từ bộ máy có trục bằng sắt nối với đồng hồ lớn đặt ở bên ngoài, phía mặt trước nhà thờ.

Bộ máy đồng hồ to như một chiếc tủ chứa quần áo loại lớn, cao khoảng 2,5 m, dài khoảng 3 m và ngang độ hơn một mét.

Để điều chỉnh đồng hồ, phía sau máy có một chiếc đồng hồ to cỡ đồng hồ reo trong gia đình. Chỉ cần theo dõi chiếc đồng hồ con này, có thể biết đồng hồ lớn chạy chậm, nhanh, đúng hay sai giờ.